Lời chia tay đẹp nhất thế gian
“𝑫𝒖̀ 𝒄𝒐𝒏 𝒄𝒐́ 𝒒𝒖𝒆̂𝒏 đ𝒊 𝒕𝒂̂́𝒕 𝒄𝒂̉, 𝒒𝒖𝒆̂𝒏 đ𝒊 𝒄𝒂̉ 𝒌𝒉𝒖𝒐̂𝒏 𝒎𝒂̣̆𝒕 𝒉𝒂𝒚 𝒏𝒖̣ 𝒄𝒖̛𝒐̛̀𝒊 𝒄𝒖̉𝒂 𝒎𝒆̣… 𝒕𝒉𝒊̀ 𝒄𝒐𝒏 𝒄𝒖̃𝒏𝒈 𝒌𝒉𝒐̂𝒏𝒈 đ𝒖̛𝒐̛̣𝒄 𝒑𝒉𝒆́𝒑 𝒒𝒖𝒆̂𝒏 𝒄𝒐𝒏 đ𝒖̛𝒐̛̣𝒄 𝒔𝒊𝒏𝒉 𝒓𝒂 𝒕𝒖̛̀ 𝒃𝒖̣𝒏𝒈 𝒎𝒆̣……𝑻𝒉𝒂̣̂𝒕 𝒌𝒚̀ 𝒍𝒂̣.𝑲𝒉𝒊 𝒄𝒐̀𝒏 𝒕𝒓𝒆̂𝒏 đ𝒐̛̀𝒊, 𝒎𝒆̣ 𝒄𝒉𝒊̉ đ𝒐̛𝒏 𝒈𝒊𝒂̉𝒏 𝒍𝒂̀ 𝒎𝒆̣ 𝒕𝒉𝒐̂𝒊.”


Ban đầu, mình ấn tượng với văn học Hàn Quốc không phải là qua những cuốn sách, cuốn tiểu thuyết mà chỉ đơn giản là xem phim. Phải thừa nhận rằng, có những câu chuyện đã trở thành một điều gì đó tồn tại mãi trong trái tim mình, về cuộc sống, tình bạn, tình thân, mối quan hệ giữa con người và cả những mặt trái trong xã hội ngày nay.
Ngay từ khi ra mắt, cuốn sách này đã vô cùng hot trong cộng đồng những người yêu sách và nhận được rất nhiều nhận xét tích cực. Riêng đối với bản thân mình, mình chỉ quyết định mua khi đọc được những dòng tâm trạng vô cùng buồn bã trên. Mình thực sự đã rất xúc động khi chậm rãi thưởng thức cuốn sách này.


“Đ𝒖̛̀𝒏𝒈 𝒚𝒆̂𝒖 𝒕𝒉𝒖̛𝒐̛𝒏𝒈 𝒏𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊 đ𝒂̃ 𝒌𝒉𝒖𝒂̂́𝒕. 𝑵𝒆̂́𝒖 𝒏𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊 đ𝒂̃ 𝒌𝒉𝒖𝒂̂́𝒕 đ𝒂𝒖 𝒍𝒐̀𝒏𝒈 𝒒𝒖𝒂́, 𝒉𝒐̣ 𝒔𝒆̃ 𝒌𝒉𝒐̂𝒏𝒈 𝒃𝒖̛𝒐̛́𝒄 𝒒𝒖𝒂 đ𝒖̛𝒐̛̣𝒄 𝒏𝒈𝒖̛𝒐̛̃𝒏𝒈 𝒄𝒖̛̉𝒂 𝒄𝒖̉𝒂 𝒕𝒉𝒆̂́ 𝒈𝒊𝒂𝒏 𝒏𝒂̀𝒚.”
Câu chuyện xoay quanh gia đình một phụ nữ trung niên tên là Kim In Hee. Bà có một ông chồng làm bác sĩ nhưng tính cách rất cộc cằn, vô tâm; một người mẹ chồng đã già, bị bệnh mất trí nhớ, lúc thì mặc sức đánh đập con cái, lúc thì trở thành một đứa trẻ ngây thơ thích làm nũng và tạo ra bao nhiêu sự lộn xộn trong căn nhà; một đứa con gái mải mê với công việc và thứ tình cảm tội lỗi của mình mà không đoái hoài gì đến mẹ;


Một đứa con trai thi đại học mấy lần không đỗ và luôn về nhà trong bộ dạng say khướt; cùng một đứa em trai suốt ngày đốt tiền vào cờ bạc, bỏ bê gia đình. Cuộc đời của Kim In Hee tưởng như chẳng lộn xộn hơn được nữa thì vào một ngày, bà nhận được tin mình bị ung thư giai đoạn cuối, tất cả mọi nỗ lực chữa trị vào thời điểm này đều đã quá muộn và không có kết quả gì.
Lời chia tay đẹp nhất thế gian


Một bản án tử dường như đang chờ đợi bà ngay trước mắt và điều đau lòng hơn, bà quyết tâm giấu đến cùng mọi chuyện vì không muốn cuộc sống gia đình phải đảo lộn vì mình.Cuộc đời người phụ nữ này không hề xa lạ trong xã hội Hàn Quốc và cũng không mới mẻ đối với độc giả Việt Nam. Người phụ nữ là nội trợ trong gia đình, một tay vun vén chăm sóc, lo từng bữa ăn giấc ngủ cho con, là từng chiếc áo cho chồng và phục vụ một bà mẹ chồng mắc chứng mất trí nhớ.
Có thể bạn thích “Đời còn dài hà tất phải hoang mang – Lâm Hy”
Một ngày của bà bắt đầu với việc loay hoay làm bữa sáng trong bếp cho cả nhà, bón cơm cho mẹ chồng, đưa cháu đi học và cả việc giải quyết những đống lộn xộn, bừa bãi mà người mẹ không bình thường gây ra. Bao nhiêu việc khó khăn và vất vả như vậy, nhưng bà không hề kêu than mà chỉ một mực nhẫn nhịn.
Lời chia tay đẹp nhất thế gian


Những cô gái, chàng trai, những người đã và đang đọc cuốn truyện này liệu có từng bất giác mà nhớ đến mẹ, đến những chăm sóc, đắng cay mà mẹ chúng ta phải trải qua khi nuôi chúng ta khôn lớn nên người? Tôi nghĩ có lẽ, bất cứ ai trong chúng ta cũng nên dừng lại một chút và tự hỏi: “𝐶𝑜́ 𝑏𝑎𝑜 𝑔𝑖𝑜̛̀ 𝑚𝑖̀𝑛ℎ 𝑐𝑢̃𝑛𝑔 đ𝑎̃ 𝑡𝑢̛̀𝑛𝑔 đ𝑜̂́𝑖 𝑥𝑢̛̉ 𝑣𝑜̛́𝑖 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖 𝑚𝑒̣ 𝑡ℎ𝑎̂𝑛 𝑦𝑒̂𝑢 𝑐𝑢̉𝑎 𝑚𝑖̀𝑛ℎ 𝑛ℎ𝑢̛ 𝑛ℎ𝑢̛̃𝑛𝑔 đ𝑢̛́𝑎 𝑐𝑜𝑛 𝑐𝑢̉𝑎 𝑏𝑎̀ 𝐾𝑖𝑚 𝐼𝑛 𝐻𝑒𝑒? Đ𝑎̃ 𝑏𝑎𝑜 𝑙𝑎̂𝑢 𝑟𝑜̂̀𝑖 𝑏𝑎̣𝑛 𝑐ℎ𝑢̛𝑎 𝑣𝑒̂̀ 𝑛ℎ𝑎̀? Đ𝑎̃ 𝑏𝑎𝑜 𝑙𝑎̂𝑢 𝑏𝑎̣𝑛 𝑘ℎ𝑜̂𝑛𝑔 𝑣𝑎̀𝑜 𝑏𝑒̂́𝑝 𝑛𝑎̂́𝑢 𝑐ℎ𝑜 𝑚𝑒̣ 𝑏𝑢̛̃𝑎 𝑐𝑜̛𝑚 ℎ𝑎𝑦 𝑐ℎ𝑖̉ đ𝑜̛𝑛 𝑔𝑖𝑎̉𝑛 𝑙𝑎̀ 𝑝ℎ𝑢̣ 𝑚𝑒̣ 𝑣𝑖𝑒̣̂𝑐 𝑛ℎ𝑎̀? Đ𝑎̃ 𝑏𝑎𝑜 𝑙𝑎̂𝑢 𝑏𝑎̣𝑛 𝑘ℎ𝑜̂𝑛𝑔 đ𝑒̂̉ 𝑦́ 𝑘ℎ𝑜𝑒́ 𝑚𝑎̆́𝑡 𝑚𝑒̣ đ𝑎̃ ℎ𝑎̆̀𝑛 𝑡ℎ𝑒̂𝑚 𝑏𝑎𝑜 𝑛𝑒̂́𝑝 𝑛ℎ𝑎̆𝑛?…”.
“𝑩𝒐̂́ 𝒐̛𝒊, 𝒄𝒐𝒏 𝒌𝒉𝒐̂𝒏𝒈 𝒕𝒉𝒆̂̉ đ𝒆̂̉ 𝒎𝒆̣ đ𝒊 𝒏𝒉𝒖̛ 𝒕𝒉𝒆̂́ 𝒏𝒂̀𝒚 đ𝒖̛𝒐̛̣𝒄. 𝑪𝒐𝒏 𝒄𝒐́ 𝒍𝒐̂̃𝒊 𝒗𝒐̛́𝒊 𝒎𝒆̣ 𝒒𝒖𝒂́, 𝒄𝒐́ 𝒍𝒐̂̃𝒊 𝒒𝒖𝒂́… 𝒏𝒆̂𝒏 𝒌𝒉𝒐̂𝒏𝒈 đ𝒖̛𝒐̛̣𝒄. 𝑲𝒉𝒐̂𝒏𝒈 𝒕𝒉𝒆̂̉ 𝒕𝒉𝒆̂́ 𝒏𝒂̀𝒚 đ𝒖̛𝒐̛̣𝒄. 𝑪𝒐𝒏 𝒄𝒐́ 𝒍𝒐̂̃𝒊, 𝒄𝒐𝒏 𝒄𝒐́ 𝒕𝒐̣̂𝒊 𝒏𝒆̂𝒏 𝒌𝒉𝒐̂𝒏𝒈 đ𝒖̛𝒐̛̣𝒄. 𝑪𝒐𝒏 𝒄𝒉𝒊̉ 𝒙𝒊𝒏 𝒉𝒂̃𝒚 𝒄𝒉𝒐 𝒄𝒐𝒏 𝒎𝒐̣̂𝒕 𝒍𝒂̂̀𝒏 𝒕𝒉𝒐̂𝒊, 𝒄𝒉𝒊̉ 𝒎𝒐̣̂𝒕 𝒍𝒂̂̀𝒏 𝒕𝒉𝒐̂𝒊, đ𝒖̛𝒐̛̣𝒄 𝒍𝒂̀𝒎 𝒕𝒓𝒐̀𝒏 𝒄𝒉𝒖̛̃ 𝒉𝒊𝒆̂́𝒖. 𝑫𝒖̀ 𝒄𝒉𝒊̉ 𝒍𝒂̀ 𝒎𝒐̣̂𝒕 𝒍𝒂̂̀𝒏 𝒕𝒉𝒐̂𝒊, 𝒄𝒐𝒏 𝒎𝒖𝒐̂́𝒏 𝒍𝒂̀𝒎 𝒎𝒆̣ 𝒗𝒖𝒊. 𝑩𝒐̂́ 𝒐̛𝒊 𝒄𝒐𝒏 𝒄𝒂̂̀𝒖 𝒙𝒊𝒏 𝒃𝒐̂́……𝑫𝒖̀ 𝒄𝒐𝒏 𝒄𝒐́ 𝒏𝒐́𝒊 𝒍𝒂̀ 𝒄𝒐𝒏 𝒈𝒉𝒆́𝒕 𝒎𝒆̣, 𝒏𝒉𝒖̛𝒏𝒈 𝒕𝒉𝒂̣̂𝒕 𝒓𝒂 𝒍𝒂̀ 𝒄𝒐𝒏 𝒌𝒊𝒆̣̂𝒎 𝒍𝒐̛̀𝒊 𝒏𝒐́𝒊 𝒕𝒉𝒖̛𝒐̛𝒏𝒈 𝒎𝒆̣ đ𝒂̂́𝒚 𝒕𝒉𝒐̂𝒊……𝑪𝒉𝒂 𝒎𝒆̣ 𝒓𝒐̂̀𝒊 𝒔𝒆̃ 𝒕𝒓𝒐̛̉ 𝒕𝒉𝒂̀𝒏𝒉 “𝒏𝒐̂̃𝒊 𝒃𝒖𝒐̂̀𝒏 𝒕𝒊𝒆̂́𝒄” 𝒄𝒖̉𝒂 𝒄𝒐𝒏 𝒄𝒂́𝒊……𝑻𝒓𝒖̛𝒐̛́𝒄 𝒌𝒉𝒊 𝒎𝒆̣ 𝒕𝒐̂𝒊 𝒕𝒖̛̀ 𝒈𝒊𝒂̃ 𝒄𝒐̃𝒊 đ𝒐̛̀𝒊, 𝒕𝒐̂𝒊 𝒏𝒂̀𝒐 𝒕𝒖̛𝒐̛̉𝒏𝒈 𝒕𝒖̛𝒐̛̣𝒏𝒈 đ𝒖̛𝒐̛̣𝒄 𝒓𝒂̆̀𝒏𝒈 𝒏𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊 𝒑𝒉𝒖̣ 𝒏𝒖̛̃ 𝒂̂́𝒚 𝒓𝒐̂̀𝒊 𝒔𝒆̃ 𝒕𝒓𝒐̛̉ 𝒕𝒉𝒂̀𝒏𝒉 “𝒏𝒐̂̃𝒊 𝒃𝒖𝒐̂̀𝒏 𝒕𝒊𝒆̂́𝒄” 𝒄𝒖̉𝒂 𝒎𝒊̀𝒏𝒉. 𝑵𝒉𝒖̛𝒏𝒈 𝒕𝒉𝒐̛̀𝒊 𝒂̂́𝒚, 𝒄𝒉𝒂̆́𝒄 𝒉𝒂̆̉𝒏 𝒕𝒐̂𝒊 đ𝒂̃ 𝒍𝒂̀ “𝒏𝒐̂̃𝒊 𝒃𝒖𝒐̂̀𝒏 𝒈𝒊𝒂̣̂𝒏” 𝒄𝒖̉𝒂 𝒃𝒂̀……𝑪𝒐𝒏 𝒄𝒂́𝒊 𝒌𝒉𝒐̂𝒏𝒈 𝒕𝒉𝒆̂̉ đ𝒆̂̀𝒏 đ𝒂́𝒑 𝒍𝒂̣𝒊 𝒕𝒂̂́𝒕 𝒕𝒉𝒂̉𝒚 𝒏𝒉𝒖̛̃𝒏𝒈 𝒕𝒉𝒖̛́ 𝒄𝒉𝒂 𝒎𝒆̣ 𝒍𝒂̀𝒎 𝒄𝒉𝒐 𝒎𝒊̀𝒏𝒉 đ𝒖̛𝒐̛̣𝒄…”
Cuốn sách vừa là nỗi lòng, nỗi trăn trở của tác giả về một khía cạnh đáng nhìn nhận trong xã hội hiện đại – khi thế giới càng phát triển thì con người ngày càng cách xa nhau, công nghệ đem đến cho chúng ta sự tiện lợi và rút ngắn khoảng cách nhưng cũng đồng thời lấy đi sự kết nối chân thật ngay cả trong chính những gia đình, vừa là nỗi thương xót cho số phận những người phụ nữ Á Đông, khi mà họ luôn đặt chính bản thân họ sau tất cả, để rồi cuối cùng chẳng nhận lại được bao nhiêu.
“𝑪𝒉𝒐 đ𝒆̂́𝒏 𝒄𝒖𝒐̂́𝒊 𝒄𝒖̀𝒏𝒈, 𝒗𝒂̂̃𝒏 𝒕𝒉𝒂̂́𝒚 𝒏𝒈𝒂̣̂𝒑 𝒕𝒓𝒂̀𝒏 𝒕𝒊̀𝒏𝒉 𝒕𝒉𝒖̛𝒐̛𝒏𝒈 𝒕𝒉𝒂̣̂𝒕 𝒔𝒖̛̣ 𝒈𝒊𝒂̉𝒏 𝒅𝒊̣ 𝒎𝒂̀ 𝒉𝒐̣ 𝒅𝒂̀𝒏𝒉 𝒄𝒉𝒐 𝒏𝒉𝒂𝒖, 𝒅𝒖̀ 𝒌𝒉𝒐̂𝒏𝒈 𝒏𝒐́𝒊 𝒈𝒊̀ 𝒏𝒉𝒊𝒆̂̀𝒖. 𝑵𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊 𝒕𝒂 𝒗𝒂̂̃𝒏 𝒄𝒂̉𝒎 𝒏𝒉𝒂̣̂𝒏 đ𝒖̛𝒐̛̣𝒄 𝒏𝒐̂̃𝒊 đ𝒂𝒖 đ𝒆̂́𝒏 𝒌𝒉𝒂̆́𝒄 𝒌𝒉𝒐𝒂̉𝒊 𝒌𝒉𝒊 𝒃𝒂̀ 𝒎𝒆̣ 𝒕𝒂̣𝒎 𝒃𝒊𝒆̣̂𝒕 𝒄𝒐𝒏 𝒕𝒓𝒂𝒊 𝒗𝒂̀ 𝒄𝒐𝒏 𝒈𝒂́𝒊 𝒍𝒂̂̀𝒏 𝒄𝒖𝒐̂́𝒊, 𝒗𝒂̂̃𝒏 𝒙𝒐́𝒕 𝒙𝒂 𝒄𝒉𝒐 𝒃𝒖𝒐̂̉𝒊 𝒄𝒖𝒐̂́𝒊 𝒉𝒂𝒊 𝒗𝒐̛̣ 𝒄𝒉𝒐̂̀𝒏𝒈 𝒈𝒊𝒂̀ 𝒏𝒈𝒐̂̀𝒊 𝒄𝒂̣𝒏𝒉 𝒏𝒉𝒂𝒖 𝒏𝒐́𝒊 𝒗𝒆̂̀ 𝒎𝒐̣̂𝒕 𝒏𝒈𝒂̀𝒚 𝒌𝒉𝒐̂𝒏𝒈 𝒄𝒐̀𝒏 𝒄𝒉𝒖𝒏𝒈 đ𝒖̛𝒐̛̀𝒏𝒈, 𝒎𝒐̣̂𝒕 𝒏𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊 đ𝒊, 𝒗𝒂̀ 𝒎𝒐̣̂𝒕 𝒏𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊 𝒐̛̉ 𝒍𝒂̣𝒊. 𝑻𝒂̂́𝒕 𝒄𝒂̉ 𝒄𝒖𝒐̂́𝒊 𝒄𝒖̀𝒏𝒈 𝒄𝒉𝒊̉ 𝒄𝒐̀𝒏 𝒍𝒂̀ 𝒎𝒐̣̂𝒕 𝒍𝒐̛̀𝒊 𝒈𝒊𝒂̃ 𝒕𝒖̛̀ đ𝒆̣𝒑 𝒏𝒉𝒂̂́𝒕, 𝒄𝒂̉𝒎 đ𝒐̣̂𝒏𝒈 𝒏𝒉𝒂̂́𝒕 𝒗𝒂̀ 𝒄𝒖̃𝒏𝒈 𝒙𝒐́𝒕 𝒙𝒂 𝒏𝒉𝒂̂́𝒕….”
Nguồn Facebook: Nguyễn Cẩm Vân